Câu chuyện về cái Răng
- Anh Phạm
- Oct 11, 2022
- 1 min read
Tôi không nhớ là năm tôi bao nhiêu tuổi, chỉ nhớ lúc đó còn rất nhỏ cũng giống như bao đứa trẻ khác, tôi đến cái thời rụng nhẵn cả hàm răng.
Ngày ấy đang tung tăng trên quãng đường về nhà, chả biết lúc nào 2 cái răng lung lay ngày hôm trước đi đâu mất tiêu, lúc đó hoảng lắm bởi bố mẹ dặn:
Răng mà rụng phải ném xuống gầm giường nó mới mọc răng mới!
Chết cha - tôi nghĩ trong đầu.
Tôi nhanh trí lấy cái đèn pin đi hết quãng đường lúc nãy tôi nhảy chân sáo để tìm lại bằng được 2 cái răng về vứt xuống gầm giường nhưng tìm mãi chẳng thấy cái răng nào. Sự kiên nhẫn của một đứa trẻ đã đạt đến giới hạn, tôi đánh bỏ cuộc mà lòng bất an trở về nhà.
Rồi ngày qua ngày nỗi bất an của tôi cũng biến mất, chỗ răng rụng lúc trước đã mọc lên mấy cái răng mới.
Thì ra tôi bị lừa :))
Mà kể cũng hay, lúc nhỏ răng rụng rồi mọc lại, mất đi cả hàm cũng không cảm thấy đáng sợ cho mấy. Những mất mát đầu đời lúc đó là điều tất yếu, vì việc mất đi chỉ là cách để có những thứ mới đến trong cuộc đời của chúng ta.
Nhưng lớn rồi lại khác, có những thứ mất đi sẽ không còn được thay thể bởi một thứ mới nữa, chỉ có ở đó một nỗi nhớ, một sự trống trãi và những kỷ niệm khắc khoải theo thời gian.
Comentários